Nếu ai đó hỏi tôi rằng theo bạn điều gì cần nhất trong thế giới tình cảm của con người, tôi sẽ trả lời rằng YÊU THƯƠNG.
Và điều gì không thể thiếu để cuộc sống trở thành thân ái, câu trả lời của tôi là THA THỨ.
Vâng, yêu thương và tha thứ.
Yêu thương và tha thứ quan hệ mật thiết như thế nào? Ta hãy cùng nghe một đoạn kinh văn:
Tình yêu thương hay nhịn nhục, tình yêu thương hay nhân từ.
Tình yêu thương hay dung thứ mọi sự, tin mọi sự, trông cậy mọi sự, nín nhịn mọi sự.
(Cô- rinh- tô I đoạn 13)
Như vậy, đã yêu thương thì phải biết tha thứ.
Và tha thứ là bằng chứng thật của yêu thương, như là vàng ròng làm mệnh giá cho đồng đô la vậy.
Ai cũng biết đời sống cần yêu thương, bởi cuộc sống còn nhiều người cơ nhỡ, bởi xã hội còn lắm đói nghèo, bởi con người rất sợ sự cô đơn…và bởi con tim sợ ngày ghẻ lạnh!
Ai cũng biết yêu thương là hồng cầu nuôi dưỡng sự sống xã hội.
Nhưng có điều không phải ai cũng can đảm biết:
Cuộc sống còn nhiều lầm lạc, còn lắm cơ cầu, con người còn nhiều phần trăm bản năng động vật… còn lần tìm những khúc quanh kín đáo để đắp điếm cho cái phần tư kỉ của mình! Và còn nhiều tội lỗi.
Không phải là tội lỗi của ý thức, mà là một thứ tội lỗi bản năng.
Tôi không phân ra thành nguyên tội hay kỉ tội.
Và chắc gì trên con đường tội lỗi ấy không in dấu chân của chính mình với cái tôi vọng ngã?
Nếu là tôi, là em, là bạn…Chúng mình cầu mong điều gì?
Sẽ có những lúc tức tửi, thương thân xót phận, sẽ là những giọt nước mắt ăn năn.
Con đường tội lỗi dẫn cá nhân về phía cô đơn, phía hắt hủi, phía lạnh căm mắt nhìn, phía nụ cười rẻ rúng…
Cần biết bao nhiêu lòng tha thứ của con người?
Như bàn tay mẹ cha ân cần dắt đứa con hoang đàng về với chính ngôi nhà của mình, tha thứ cũng sẽ làm cho con người ấm lòng, hồi sinh, tìm lại ý nghĩa thật của sự sống.
Mỗi một lầm lạc được thứ tha, xã hội có thêm một con người có cơ hội làm lại đời mình.
Yêu thương sinh ra cái đẹp.
Thì tha thứ là sự hồi sinh cái đẹp.
Mà sinh thành và tái tạo, nào ai biết rằng trọng rằng khinh?
Và bạn, và tôi còn ngần ngại so đo gì với lòng tư kỉ?
Ta hãy nhủ nhau đãi người bằng yêu thương và tha thứ!
Nguyễn Tấn Ái
Like this:
Be the first to like this post.
Filed under:
Trà Đàm Thẻ: |
tích cực
Cô rinh tô 13 mở đầu bằng câu này:
E là học trò của thầy…rất thích bài này của thầy..giờ thì em sẽ bắt đầu yêu thương và tha thứ thật nhiều….thầy post bài nhiều nha…ghiền đọc bài của thầy luôn…:d
Em rất thích câu của nữ văn sĩ, có thể là một luận đề hay chị nhỉ?
Em sẽ cố gắng theo thể viết ngắn này như em đã hỏi ý chị, có mục tiêu mà chị.
Chúc chị khỏe!
Thơ thẫn đường chiều “chờ ” khách thơ!
Thật bận lòng khi nhận lời thăm hỏi của các hạ.
Như các hạ cũng có lúc bạt cánh đến bặt dấu, tại hạ cũng đành lặn sâu vào cơm áo đời thường đến thành có lỗi với ĐCN và phụ lòng bằng hữu!
Nhưng tửu gia tuềnh toàng vẫn chờ dấu người Hồng Vũ đó!
Bài viết thật hay về sự yêu thương. (Yêu thương sinh ra cái đẹp.Thì tha thứ là sự hồi sinh cái đẹp.)
Tâm thích nhất là câu này. Cảm ơn anh Tấn Ái nhiều nhá!