Thứ Tư, 14 tháng 3, 2012

Thơ Hoàng Lộc

thưa phu nhân
rõ ràng em của người ta
sao em lại cũng rất là của anh ?
nợ nhau cả cái vô tình
ơn nhau cả những thứ mình bạc đen

những gì không nói cùng em
ta đi nói với nghìn đêm mịt mù
cây gì ở cuối mùa thu
lại rơi hết lá vào đầu tháng ba ?

của anh, em của anh mà
khi em không của người ta, chẳng chừng ?
cúi đầu thưa với phu nhân
cớ chi ta cứ mãi làm khổ nhau ?
Hoàng Lộc
ẳngúi đầu thưa với phu nhân
cớ chi ta cứ mãi làm khổ nhau ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét